越 – 汉熟语,俗语对照 — ĐỐI CHIẾU THỤC NGỮ, TỤC NGỮ VIỆT – HOA (Phần 1)
“Chưa học bò chớ lo học chạy” – Chưa biết làm việc dễ thì chưa nên học việc khó.
‘未曾学爬莫学走’(wèi céng xué pá mò xué zỏu): 比喻作事不能超越必经的阶段,否则要失败。
“Chưa học bò chớ lo học chạy” – Chưa biết làm việc dễ thì chưa nên học việc khó.
‘未曾学爬莫学走’(wèi céng xué pá mò xué zỏu): 比喻作事不能超越必经的阶段,否则要失败。
奥林匹克格言“更快、更高、更强”,是鼓励运动员要继续不断地参加运动,努力求进步,与追求自我的突破。
Khẩu hiệu “Faster, Higher, Stronger” (nhanh hơn, cao hơn, mạnh hơn), dùng để khích lệ vận động viên phải tiếp tục tham gia thể thao, nỗ lực cầu tiến và vượt lên chính bản thân mình.
相传古代奥运是希腊众神的竞技活动,直到公元前900 年才有正式的历史记载。
Tương truyền Olympic là hoạt động thi đấu của chư thần ở Hy Lạp, mãi cho đến năm 900 TCN mới được ghi vào lịch sử một cách chính thức.
越南的春节在越历(与中国农历相同)正月初一开始,这是我们国民间最重要的节日。按照越南的传统习俗,从腊月二十三日的“送灶王节”开始,
Tết của Việt Nam bắt đầu vào ngày mồng một tháng Giêng (giống như nông lịch của Trung Quốc), đây là ngày lễ tết quan trọng nhất của nước ta. Theo phong tục truyền thống của Việt Nam, bắt đầu từ lúc “đưa ông Táo về trời” ngày 23 tháng Chạp,
一只小毛虫趴在一片叶子上,用新奇的目光观察着周围的一切:各种昆虫欢歌曼舞,飞的飞,跑的跑,又是唱,又是跳……
Một con sâu nhỏ đang bò trên một chiếc lá, nó dùng ánh mắt lạ lẫm của mình quan sát mọi thứ xung quanh: các loại côn trùng hoan ca nhảy múa, con thì bay, con thì chạy, nào hát nào nhảy…
那个晚上的影片好像是南斯拉夫的《桥》。他正要走进电影院,一个青年拦住了他。
Bộ phim tối hôm đó hình như là “Cây cầu” của Nam Tư. Anh đang định bước vào rạp thì bị một thanh niên chặn lại.
越南南方庆和省省会芽庄市是一个著名的海滨旅游胜地和港口城市。
Thành phố Nha Trang thuộc tỉnh Khánh Hòa miền Nam Việt Nam là một thành phố cảng và là một thắng cảnh du lịch biển nổi tiếng.
大叻市是林同省的省会,地处越南南方西原地区的林同高原,海拔1500米。
Thành phố Đà Lạt là tỉnh lị của tỉnh Lâm Đồng, nằm trên cao nguyên Lâm Đồng thuộc khu vực Tây Nguyên phía Nam Việt Nam, cao 1500m so với mực nước biển.
早上醒来头脑一定会昏昏的,但去洗把脸后,就会清醒多了,这时也是头脑最清醒的时候,而在此时念书或是记东西都会比较容易喔!
Buổi sáng thức dậy đầu óc chắc chắn là còn mơ màng, nhưng sau khi rửa mặt, bạn sẽ thấy tỉnh táo hơn nhiều, đây cũng là thời gian đầu óc minh mẫn nhất, và đọc sách hoặc ghi nhớ vào lúc này cũng sẽ tương đối dễ dàng.
“呵……”岳乐儿伸长了手脚四肢,嘴张得老大,毫不淑女的打了个超级大呵欠。此刻她正躺在两树间的吊床上,随着凉风轻轻的摇晃,心中满足的想:这样才叫作人生啊!
“U oa…” Nhạc Lạc Nhi duỗi mình, ngoác miệng thật lớn, ngáp một cái cực phô, hoàn toàn không “thục nữ” tí nào. Lúc này cô đang nằm trên cái võng mắc giữa hai cái cây, đung đưa nhè nhẹ theo làn gió mát, trong lòng thỏa mãn nghĩ: Thế này mới gọi là cuộc sống chứ!