岳飞是中国历史上著名的民族英雄。十岁那年,他就跟定武林高手周侗读兵法,学武艺。
Nhạc Phi là vị anh hùng dân tộc nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc. Năm 10 tuổi, ông đã theo cao thủ võ lâm Châu Đồng học binh pháp và võ nghệ.
他练功十分刻苦。三九严寒,北风呼啸,大雪纷飞。一大早,和岳飞住在一起的小师弟王贵、张显、汤怀等都因怕冷不肯起床练功。岳飞却想,功夫就要夏练三伏,冬练三九,若少年不努力,将来用什么去报效国家呢!他一个鲤鱼打挺,从被窝里跃起,穿衣提剑,迎风斗雪,挥剑起舞。早在一边仔细观察的周侗,看在眼里,喜在心中,暗暗称赞:“小小年纪就如此刻苦练武,将来一定能成国家栋梁!”他踏着厚厚的积雪走到岳飞身后,说:“来,孩子,我再教你几套剑法!”
Ông luyện tập rất gian khổ. Trong những ngày rét nhất của mùa đông, gió Bắc gào thét, tuyết rơi ào ạt. Tờ mờ sáng, những sư đệ ở cùng với Nhạc Phi như Vương Quí, Trương Hiển, Thang Hoài… đều sợ lạnh không dám dậy luyện công. Nhạc Phi lại nghĩ, công phu thì cần phải luyệnvào những ngày hè nóng nhất và những ngày đông rét nhất, nếu như còn trẻ mà không nỗ lực, sau này lấy gì báo đáp Tổ quốc! Ông như một con cá chép nhảy tung lên khỏi mặt nước, vọt ra khỏi chăn, mặc áo lấy kiếm, chống chọi với gió tuyết, huơ gươm múa võ. Châu Đồng đã ở bên cạnh quan sát tỉ mỉ từ lâu, trông thấy mà trong lòng vui mừng, khen thầm: “Nhỏ tuổi như vậy mà đã chịu khó luyện võ, sau này nhất định có thể trở thành rường cột của nước nhà!” Ông đạp lên tuyết dày đến sau lưng Nhạc Phi nói: “Lại đây, con trai, ta sẽ dạy thêm cho con mấy đường kiếm pháp”.
师傅周侗从岳飞手中接过剑舞了起来。只见那剑在飞雪中来回穿梭,犹如一根银丝在飞舞,让人眼花缭乱。岳飞凝神记下师傅的套路,等师傅练完,就凭着自己的记忆,一招一式有模有样地练了起来。周侗见岳飞悟性很好,基本功又扎实,非常高兴,说:“这就是我祖传的剑法绝招,叫‘巧女纫针’!”接着,他又教了“暗度陈仓”“蛟龙过海”等几套素不外传的绝招。
Sư phụ Châu Đồng lấy kiếm từ trong tay Nhạc Phi múa lên. Chỉ thấy đường kiếm qua lại như thoi trong tuyết, giống một sợi chỉ bạc đang bay lượn, làm người ta hoa mắt. Nhạc Phi chăm chú ghi nhớ lại đường kiếm của sư phụ, đợi sư phụ luyện xong, liền tự mình luyện lại từng chiêu thức một theo trí nhớ. Châu Đồng thấy Nhạc Phi ngộ tính cao, võ công cơ bản vững vàng, rất vui mừng nói: “Đây chính là tuyệt chiêu kiếm pháp gia truyền của ta, gọi là “Xảo nữ nhận châm” (gái khéo xâu kim), kế đó ông còn dạy thêm những tuyệt chiêu không truyền cho người ngoài như “Ám độ Trần Thương“ (ngầm đến Trần Thương), “Giao long quá hải“ (Thuồng luồng qua biển)…
天大亮了,王贵、汤怀、张显等人才慢腾腾地出来练剑。见岳飞练得满面红光,汗流浃背,一个个羞红了脸不敢吱声。周侗师傅厉声地教训了他们几个:“你们应该好好向岳飞学习。少壮不努力,老大徒伤悲呀!”
Trời sáng bạch rồi, các nhân tài Vương Quí, Thang Hoài, Trương Hiển… mới từ từ ra luyện kiếm. Trông thấy Nhạc Phi luyện đến nỗi mặt đỏ tía, lưng áo đẫm mồ hôi, ai cũng thấy xấu hổ đỏ mặt không dám lên tiếng. Châu Đồng sư phụ nghiêm khắc răn dạy họ: “Các con nên học tập Nhạc Phi cho tốt. trẻ hông nỗ lực, về già buồn thương phỏng ích gì!”
“我们今后再也不偷懒了!学好武艺,精忠报国。”王贵几人不约而同地回答。从此以后,他们也像岳飞一样不分酷暑寒冬,刻苦操练,武艺日高。当北方女真族南侵宋朝时,他们全都毅然投军杀敌。岳飞便成了一员名将,率领“岳家军”驰骋疆场,建立了赫赫战功。
“Chúng con từ nay về sau sẽ không lười biếng nữa! Học võ nghệ cao cường, tận trung báo quốc.” Mấy người Vương Quý không hẹn mà cùng đáp. Từ đó về sau, họ cũng giống như Nhạc Phi không nề nóng bức giá lạnh, khắc khổ luyện tập, võ nghệ ngày càng cao. Lúc dân tộc Nữ Chân ở phương bắc xuống phía Nam xâm lược triều Tống, tất cả họ đều không chút do dự ra đầu quân giết giặc. Nhạc Phi trở thành một danh tướng, thống lĩnh “Nhạc gia quân” bôn ba chiến địa, lập nên nhiều chiến công hiển hách.
