在古埃及的传说里,一个人在由生到死的瞬间,神都要先问他两个问题,而他的回答将关系到他能否踏上死后的旅途。
Trong truyền thuyết Ai Cập cổ, vào thời khắc một người từ đang sống chuyển sang chết, thần linh đều sẽ hỏi trước người đó hai câu hỏi, và câu trả lời của người đó sẽ liên quan đến việc trên đường đi sau khi chết người đó có thể yên ổn hay không.
第一个问题是:你把快乐带来了吗?第二个问题是:你快乐过吗?
Câu hỏi thứ nhất là: Bạn có mang theo niềm vui không? Câu thứ hai là: Bạn sống vui vẻ không?
我的母亲曾经说过,沉浸在痛失亲友的悲伤中是最自私的行为,因为这所有的一切都围绕着一个“我”:哭悼那人的是“我”,怀念那人的是“我”,追忆那人的是“我”,需要那人的还是“我”。当我还是个孩子的时候,母亲就告诫我不要在她的葬礼上哭泣,她说那样会打扰她的灵魂,使她不能安心上路。母亲最喜欢的一首诗是:
Mẹ tôi đã từng nói, chìm đắm trong niềm bi thương, đau khổ, mất mát của người thân, bạn bè là hành vi ích kỷ nhất, vì tất cả mọi người đều vây quanh một mình “tôi”: người được khóc thương đó là “tôi”, người được thương nhớ đó là “tôi”, người được hồi tưởng đó là “tôi”, người đòi hỏi đó vẫn là “tôi”. Lúc tôi vẫn còn là một đứa trẻ, mẹ thường khuyên răn tôi đừng khóc trong lễ tang của mẹ, mẹ nói như thế sẽ quấy nhiễu linh hồn của mẹ, khiến mẹ không thể an tâm lên đường. Một bài thơ mà mẹ thích nhất là:
不要在我的墓碑前彷徨,
更不要为我哭泣,
如果有一丝微风吹拂过你的面颊,
如果有一片雪花如钻石般璀璨,
那就是我,
那就是我……
Đừng ngập ngừng trước mộ bia tôi,
Càng không nên vì tôi mà khóc,
Nếu như có một cơn gió nhẹ thổi hây hẩy qua má bạn,
Nếu như có một phiến hoa tuyết lóng lánh như kim cương,
Đó chính là tôi,
Đó chính là tôi……
在母亲的眼中,死亡是不可避免的,也是命中注定的,所以根本用不着害怕。对母亲来说,死亡只是一个逗号,而不是句点。她生前经常对我讲起古老的神话传说,讲生命的轮回,讲一个人的灵魂是如何随着今生的积德而不断地被净化、被提升,从一个躯体转移到另一个躯体,从一种生命形式转化为另一种生命形式,直至最后的圆满。不过,这只是她从佛经里学来的理论。
Trong mắt mẹ, cái chết là điều không thể tránh khỏi, cũng là điều được báo trước trong số mệnh cho nên tuyệt nhiên không cần sợ hãi. Đối với mẹ mà nói, chết chỉ là một dấu phẩy mà không phải là dấu chấm. Lúc còn sống mẹ thường kể cho tôi nghe những truyền thuyết thần thoại cổ xưa, nói về luân hồi của cuộc sống, nói linh hồn của một người không ngừng được làm trong sạch, được đưa lên, tùy vào lúc sống tích đức như thế nào, từ một thể xác này di chuyển đến một thể xác khác, từ hình thức sống này chuyển đổi thành hình thức sống khác, mãi đến khi viên mãn cuối cùng. Chẳng qua, đây chỉ là lý luận mẹ học được từ trong kinh Phật.
事实是,我们没有一个人知晓生死一瞬间会发生什么,而正是这种无知让我们心怀恐惧。但是反过来想想,当我们大多数人连生的勇气都没有的时候,为什么还要害怕死呢?
Thực tế là, chúng ta không có người nào biết rõ trong khoảnh khắc sống chết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng chính điều không biết này khiến chúng ta nghi ngờ, sợ hãi. Nhưng thử nghĩ ngược lại, khi đa số chúng ta ngay cả dũng khí lúc sống cũng không có thì sao còn phải sợ chết chứ?
前几天,我信步走进一个人声鼎沸的市场,在里面呆了半个小时,什么也不干,只是看着眼前人来人往。没有几个人能昂首阔步,大多数人都是躬身前行,面部表情千变万化,但总摆脱不了百无聊赖、疲惫不堪、焦躁不安,甚至愁云满面、心灰意冷。仅仅为了活着而活着,挨过一天天、一年年,最后在床上终其一生,这真是对生命的浪费!
Mấy hôm trước, tôi dạo bước vào một cái chợ ồn ào tiếng người, ở bên trong nửa tiếng đồng hồ, cũng chẳng làm gì, chỉ nhìn người qua kẻ lại trước mắt. Chẳng có mấy người có thể ngẩng đầu dấn bước, đa số đều cúi người phía trước, bộ mặt biểu cảm thiên biến vạn hóa, nhưng luôn không thoát khỏi vẻ vô vị nhạt nhẽo, hết sức mệt mỏi, nôn nóng không yên, thậm chí gương mặt đầy vẻ lo buồn, nản lòng nhụt chí. Chỉ vì sống mà sống, lần hồi qua ngày, hết năm này qua năm khác, cuối cùng chấm dứt cuộc đời trên giường, đây quả thật là lãng phí sự sống!
然而,在生与死之间还有一段美妙的征程,叫做生活。这是一段神奇的旅途,它应该充满了梦幻、想象、知识、现实和领悟。一个人的生活品质并不是由宗教、国籍、地位或性别决定的。如果你意识到,生命是一条单向车道,你永远不可能再次路过相同的风景,那么你就应该全身心地去享受生活,而这就是快乐的真谛了。
Nhưng, giữa sự sống và cái chết còn có một đoạn hành trình tuyệt diệu, gọi là cuộc sống. Đây là một đoạn đường đi thần kỳ, nó bao gồm đầy đủ mộng ảo, tưởng tượng, tri thức, hiện thực và sự lãnh hội. Phẩm chất cuộc sống của một người không hề là do tôn giáo, quốc tịch, địa vị hoặc tính cách quyết định. Nếu như bạn ý thức được cuộc sống là con đường một chiều, bạn mãi mãi không thể một lần nữa đi qua con đường có phong cảnh tương tự, thế thì bạn nên hưởng thụ cuộc sống bằng cả thể xác lẫn tinh thần và đây mới chính là ý nghĩa thật sự của niềm vui.
一位我已记不起名字的哲人曾经说过,生命走到尽头后就只剩三件事了:你热烈地爱过吗?你充实地生活过吗?你学会放弃那些不属于你的东西了吗?
Một nhà triết học mà tôi không nhớ nổi tên đã từng nói, sau khi đi đến đoạn cuối cuộc đời chỉ còn lại ba việc: Bạn đã yêu mãnh liệt chưa? Bạn đã sống thỏa mãn chưa? Bạn đã học vứt đi những thứ không thuộc về bạn chưa?
积极的生活态度催生积极快乐的人生。那就不妨从现在做起,把过去的不快抛在脑后,不要再为未知的明天而自寻烦恼,振作起来,用心去体会生活,敞开心胸去迎接欢乐、散布欢乐吧。
Thái độ sống tích cực thúc đẩy cuộc sống tích cực vui vẻ. Đó chính là đừng ngại làm từ hiện tại, đừng vội vứt quá khứ ở sau đầu, cũng đừng vì ngày mai chưa biết mà tự tìm lấy phiền não, hãy phấn chấn hẳn lên, trải nghiệm cuộc sống bằng trái tim, hãy mở rộng lòng mình để đón nhận và gieo rắc niềm vui.
不要在我的墓碑前彷徨,
更不要为我哭泣,
我就是那轻柔拍打沙滩的海浪,
我就是那在狂风中哗哗作响的树叶,
我就是你脸上的每一缕笑容,
我就是你张开双臂拥抱的欢乐。
Đừng ngập ngừng trước mộ bia tôi,
Càng không nên vì tôi mà khóc,
Tôi chính là cơn sóng biển vỗ nhẹ vào bãi cát,
Tôi chính là chiếc lá kêu sột soạt trong cơn gió lớn,
Tôi chính là mỗi tràn cười trên gương mặt bạn,
Tôi chính là niềm vui được ấp iu trong đôi tay rộng mở của bạn.
