Cái bớt tình yêu

爱的胎记 — CÁI BỚT TÌNH YÊU

他们是大学同学。他爱上了善良温婉的她。惟一美中不足的是,她的左脸颊上有一块天生的铜钱般大小的褐色胎记。最初恋爱的时候,她也曾试探着问过他,要不要把这块胎记除去。他气恼地告诉她,他喜欢她的不仅仅是外表,他爱她包括她与生俱来的那块印记。她感动得在他怀里落了泪。

Họ là bạn học chung đại học. Anh yêu vẻ hiền lành, dịu dàng của cô. Chỉ có một điểm duy nhất không đẹp là trên má bên trái của cô có một cái bớt màu nâu bẩm sinh, kích cỡ như đồng tiền. Lúc mới yêu nhau, cô cũng đã từng dò hỏi anh, có nên tẩy cái bớt này đi không. Anh giận dữ nói với cô, điều anh yêu cô không chỉ là vẻ bề ngoài, anh yêu cô bao gồm cả cái bớt sinh ra đã có đó. Cô cảm động đến rơi nước mắt trong vòng tay anh.

大学毕业后,他们结了婚,并把他在乡下寡居的老母亲也接了来。

Sau khi tốt nghiệp đại học, họ kết hôn, đồng thời cũng đón người mẹ goá ở dưới quê của anh lên.

他一路从一个小职员渐渐坐上了部门经理的位子。事业有了发展,他的应酬多了。有一次出席一个活动,需要家眷同去。她连妆也没化,穿着平日的一件工作服就去了。满场的华服艳装,她成了一个不那么和谐的音符。第一次,他发现她脸上的那块胎记竟是那样刺眼。

Anh cứ thẳng một đường từ một viên chức nhỏ dần dần ngồi vào chỗ giám đốc ngành. Sự nghiệp phát triển, những bữa tiệc xã giao của anh nhiều lên. Có lần tham dự một hoạt động, phải cần người thân cùng đi. Cô ngay cả trang điểm cũng không, mặc bộ đồ đi làm thường ngày mà đi. Trang phục lộng lẫy đầy cả hội trường, cô trở thành một nốt nhạc không hoà điệu như thế. Lần đầu tiên, anh nhận thấy cái bớt trên mặt cô lại gai mắt như vậy.

那夜他轻声和她商量,要不,去医院把胎记弄掉吧,也花不了多少钱的。她没有回答,他看不到,她那块胎记上正有泪滑过。

Đêm đó, anh nhẹ lời trao đổi với cô, hay là đi bệnh viện tẩy cái bớt đi, cũng không tốn bao nhiêu tiền. Cô không trả lời, anh không nhìn thấy cái bớt trên mặt cô đang có nước mắt chảy qua.

次日,女人不见了。他发现了女人留给他的字条:“如果你已经不再爱我,即使我除去胎记又能挽回些什么呢?不如,离婚吧。”男人开始认真思考这个问题。

Ngày hôm sau, vợ không thấy đâu. Anh phát hiện vợ để lại một mảnh giấy: “Nếu anh đã không còn yêu em nữa, dù cho em bỏ đi cái bớt thì có thể thay đổi được gì chứ? Chi bằng ly hôn đi.” Người chồng bắt đầu suy nghĩ kĩ về vấn đề này.

可是,男人很快就发现,凡是他所能想起的,全是女人的好。那一切早就像胎记一般烙印在自己的心底,永远也无法抹去。

Nhưng, người chồng đã nhanh chóng phát hiện, phàm những điều mà anh có thể nhớ đến toàn là những điều tốt đẹp về vợ. Tất cả những điều đó từ lâu đã giống như cái bớt khắc sâu vào tận đáy lòng anh, mãi mãi không có cách nào xoá đi.

他唏嘘不已,慌忙赶往岳母家。

Anh thổn thức suốt, cuống quýt chạy về nhà mẹ vợ.

她见他来,肿着红红的眼,把起草的离婚协议递给他。他一把抓过,狠狠撕毁。然后,他把惊诧不已的女人拥进了怀里。他说:“我们该有个孩子了。”女人又一次落泪了。

Cô thấy anh đến, mắt sưng đỏ hoe, đưa cho anh đơn xin ly hôn đã thảo sẵn. Anh vừa nắm lấy, giận dữ xé bỏ. Sau đó, anh đã kéo vợ vẫn chưa hết ngạc nhiên vào lòng. Anh nói: “Chúng ta nên có con rồi.” Người vợ lại một lần nữa rơi nước mắt.

来年冬天,婆婆抱着三个月大的大胖孙子笑得合不拢嘴,并且发现儿媳妇脸上的胎记竟然不见了。男人紧张地解释自己真的不再在意那块胎记。女人却笑了。她甜蜜地偎依在他的怀里说:“既然有没有胎记都不影响你对我的爱,我为什么不选择自己变得美丽一些呢?”他心中释然。原来,爱情是真的能让女人变得美丽的。而同样美丽的,是那些见证了他们一路蹒跚的爱情的胎记。

Mùa đông năm sau, bà nội bế thằng cháu bụ bẫm ba tháng tuổi cười hoài, đồng thời phát hiện cái bớt trên mặt con dâu lại không thấy nữa. Người chồng vội vàng giải thích mình quả thực không còn để ý đến cái bớt đó nữa. Vợ lại cười. Cô âu yếm dựa vào lòng chồng, nói: “Dù có hay không có cái bớt cũng không ảnh hưởng đến tình yêu của anh đối với em, em tại sao không chọn cách khiến mình xinh đẹp hơn chứ?” Trong lòng anh thanh thản. Thì ra, tình yêu quả thật có thể khiến cho người vợ trở nên xinh đẹp. Và cũng xinh đẹp như vậy là những cái bớt tình yêu chứng kiến những va chạm dọc đường của họ.

Lên đầu trang