1000块拼图的爱情童话 — CỔ TÍCH TÌNH YÊU CỦA 1000 MẢNH GHÉP HÌNH

在他和她相爱的第三年,她决定离开,并不仅仅是离开他而是离开里,她要出国。她总感到自己太压抑,想出去走走。他没有说一句挽留她的话,只是在机场,为她送行时,送她一盒拼图。他说不是一般的拼图,整整一千块,我不要你很快将它拼完,而是希望在你想起我的时候,就拼一块,当你拼完的时候,想回来了,那我在里等你,如果你不想回来,那么我祝福你。

于是她带着拼图飞走了。偶尔会给他打打电话,写几封email,两个人总是淡淡的,关于她的归期,她不说,他也不问。

第一年,她在富士山看樱花,她说她的拼图拼了只有150块,因为樱花太美了,让她无暇想起他。第二年她己经开始在宫大街旁的小路上散步,好像想他的日子多了起来,因为她拼到了480块。第三年她说她忽然想看看康桥的美,于是来到有着惜别味道的康桥。一年她的拼图拼到第819块。

朋友都在劝他,不要再等她了,因为她走得越来越远,不会再回来了。但他只是笑笑,说不,我会等到她的。地球是圆的,她虽然离我越来越远,其实却是越来越近。

第四年,他没有收到她的任何信,也没有接到她的任何电话,因为她回来了,做了他的妻。

朋友都很惊讶,一贯不喜欢被约束的她怎么会回来,而且还成为他的妻?

时的她总是一笑,指着他们家客厅的一幅画说,都是因为它。

抬眼看去,那只是一幅用众多的小拼块拼成的画而已,因为长年随着女主人旅途的辗转与岁月的流逝,早就失去了它原本鲜亮的色彩,整幅看上去灰蒙蒙的,同时因为它没有太多的意境在里面,反而给人一种过多商业的气息。

没有什么啊,很一般的一幅画了。朋友总是不解说。

再仔细看看,她耐心地说,并用手指指了指画的右下角。在那里有个繁体字写的爱字,一个有心的爱。“心”字其中一点的小拼块和所有的都不同,很新,有着不同的光泽,就像是缺一块重新放了一块新的。

那年的她在拼完第九九十九块的时候,她怔住了,然后想他在机场所说的,明了。于是她回来了,让一直等待的他为她的幅画补上了最后的一小块,成全了那颗心,成全了爱,成全了他和她之间的爱情。

人生就是一幅大拼图,我们每个人都在寻找属于自己的,想将它拼得绚丽多彩,但不管我们是怎样的拼,如果没有找到握有最后一块可以给你完整人生的人,那么一切都是枉然。

Vào năm thứ 3 cô và anh yêu nhau, cô quyết định ra đi, không chỉ là rời xa anh mà còn là rời bỏ nơi này, cô muốn ra nước ngoài. Cô luôn cảm thấy mình quá ức chế, muốn đi khỏi đây. Anh cũng không nói câu nào để giữ cô ở lại, chỉ là ở sân bay, lúc tiễn cô, anh đã tặng cô một hộp ghép hình. Anh nói đây không phải là hình ghép thông thường, nó tổng cộng có 1000 mảnh, anh không cần cô phải nhanh chóng ghép xong nó, mà chỉ hi vọng khi nào cô nhớ đến anh thì hãy ghép một mảnh, khi cô ghép xong, muốn trở về, thì anh sẽ ở đây đợi cô, nếu cô không muốn trở về, thì anh cũng chúc cô hạnh phúc.

Thế là cô mang theo hộp hình ghép đi xa. Thỉnh thoảng cô gọi điện thoại cho anh, viết vài bức thư điện tử, hai người luôn có vẻ lạnh nhạt, cô không nói bao giờ mình sẽ trở về, anh cũng không hỏi.

Năm thứ nhất, cô xem hoa anh đào trên núi Phú Sĩ, cô nói tấm hình ghép chỉ mới ghép được 150 mảnh, vì hoa anh đào đẹp quá, làm cô không có thời gian nhớ đến anh. Năm thứ hai, cô đã bắt đầu đi dạo trên con đường nhỏ bên cạnh con phố có Nhà Trắng, dường như những ngày cô nhớ đến anh cũng nhiều hơn, vì cô đã ghép được 480 mảnh. Năm thứ ba, cô nói rằng đột nhiên cô muốn thấy vẻ đẹp của Cambridge, thế là cô đến Cambridge, nơi luôn cho người ta cảm giác lưu luyến khi rời xa. Năm đó, tấm hình ghép của cô đã ghép được mảnh thứ 819.

Bạn bè đều khuyên anh, đừng đợi cô nữa, vì cô đã đi càng lúc càng xa, sẽ không quay lại nữa đâu. Nhưng anh chỉ cười cười, nói không, anh sẽ tiếp tục chờ cô. Trái đất tròn, tuy cô càng lúc càng rời xa anh, thực ra lại là càng lúc càng gần.

Năm thứ tư, anh không nhận được bất cứ lá thư nào của cô, cũng chẳng nhận được cuộc điện thoại nào từ cô, vì cô đã trở về, làm vợ của anh.

Bạn bè đều vô cùng kinh ngạc, một người vốn không thích bị ràng buộc như cô tại sao lại quay về, lại còn trở thành vợ của anh?

Những lúc đó, cô luôn cười và chỉ vào một bức tranh ở phòng khách nhà họ, nói, đều là vì nó.

Ngước mắt nhìn lên, đó chỉ là một tấm hình gồm nhiều mảnh ghép nhỏ ghép thành mà thôi, vì bao năm theo chân nữ chủ nhân đi du lịch hết nơi này đến nơi khác và vì năm tháng trôi đi nên đã sớm mất đi màu sắc tươi sáng vốn có, cả tấm hình nhìn vào chỉ có màu xám mờ mờ, đồng thời vì bên trong nó cũng chẳng có ý cảnh gì nhiều, nên ngược lại cho người ta hơi hướm của kinh doanh nhiều hơn.

Chẳng có gì, chỉ là một tấm hình rất bình thường. Bạn bè luôn nói vậy với vẻ không hiểu.

Xem kĩ lại đi, cô nhẫn nại nói, đồng thời dùng tay chỉ vào góc phải bên dưới tấm hình. Ở đó có một chữ “yêu” viết theo lối phồn thể, một chữ “yêu” có bộ “tâm”. Mảnh ghép nhỏ một chấm trong chữ “tâm” không giống với những mảnh ghép còn lại, nó rất mới, có nét bóng bẩy rất khác lạ, giống như là thiếu một mảnh rồi thay một mảnh mới vào vậy.

Năm đó, khi cô ghép xong mảnh ghép thứ 999, cô mới ngớ người ra, sau đó nghĩ đến những lời anh đã nói tại sân bay, cô chợt hiểu. Thế là cô trở về, để anh một người luôn chờ đợi cô, ghép tiếp mảnh ghép cuối cùng cho bức tranh này của cô, để “tâm”- trái tim đó được trọn vẹn, trọn vẹn chữ “yêu”, trọn vẹn tình cảm giữa cô và anh.

Cuộc đời chính là một tấm hình ghép lớn, mỗi người chúng ta đều đi tìm mảnh ghép thuộc về mình, muốn ghép nó muôn màu muôn sắc, nhưng cho dù chúng ta có ghép ra sao đi nữa, nếu bạn không tìm được người nắm trong tay mảnh ghép cuối cùng để cho bạn hoàn thành tấm ghép cuộc đời, như thế thì tất cả đều phí công.

Phạm Thanh Hằng

0 responses on "1000块拼图的爱情童话 — CỔ TÍCH TÌNH YÊU CỦA 1000 MẢNH GHÉP HÌNH"

Leave a Message

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

top
Hán ngữ Hải Hà SG
X
Chuyển đến thanh công cụ