Pele sinh năm 1940, là cầu thủ bóng đá nổi tiếng thế giới. Với tài nghệ đá bóng siêu việt, đạo đức về bóng đá hơn người đã được ngợi ca là “viên ngọc đen”. Ông cũng là ngôi sao bóng đá duy nhất trên thế giới đến nay đã giành được 3 chức vô địch thế giới, được mọi người vinh danh là vua bóng đá.
1958年在瑞典举行的第六届足球世界杯赛,第一次通过电视向全世界直播。在巴西与东道主瑞典队的决赛中,一位巴西少年的卓越表现,吸引了亿万球迷的眼球,他在关键时刻独进两球,为巴西队第一次捧得冠军奖杯立下了赫赫战功。这位黑人明星就是巴西队年仅17岁的天才球员贝利。
“贝利”这个词在希伯莱语中是“奇迹”的意思。贝利出生在巴西一个小镇的贫寒家庭,父亲堂丁奥是职业足球运动员,微薄的收入要养活一家4口人,虽然不富裕,但是日子过得挺快乐。
贝利从小就爱动,让他老老实实坐在那听课,几乎是不可能的,他总是喜欢交头接耳,做小动作。4年的小学课程,他用了6年才完成,等他小学毕业时,老师总算松了口气,小贝利也乐得蹦起来,他终于可以痛痛快快地和小伙伴们踢球了。
家里没有钱给他买球鞋,他就光着脚踢;没钱买足球,他就自力更生。他找来爸爸的破袜子,把里面塞上破布和旧报纸,用绳子一扎,就是一个足球。当然这样的足球踢不了几天就破了,他只好瞄上爸爸的袜子。于是,早上经常会听到爸爸在喊:“我的那只袜子哪儿去了?”
爸爸在贝利小时候看他学习不怎么样,可是踢球倒很有天分,就经常在孩子们放学后,给他们当起了场外指导。这个指导可不含糊,怎么带球过人,怎么传切配合,怎么射门,一招一式都亲自示范。
有一次踢球,贝利连过3人,使了个小动作,把一名拦截的小伙伴放倒在地,这种危险的犯规动作,没有逃过爸爸的“火眼金睛”他冲进场去,狠狠的批评了小贝利一顿。这下小贝利记住了,良好的球风比球技更重要。
贝利小时候,看有的同伴抽烟挺神气,他也学上了。有一次他正在抽烟,看见爸爸走过来,吓得他赶快把烟藏起来。这次,严厉的父亲却像老朋友似地对他说:“你踢球是有点天分,要是吸烟损害了身体,球就别踢了,这事你自己决定吧!”小贝利想,足球是我的生命,我要进国家队,为国争光。 从此他在绿茵场上驰骋了几十年,再也没有吸过烟。
Vòng chung kết cúp bóng đá thế giới lần thứ 6 tổ chức ở Thụy Điển vào năm 1958, lần đầu tiên được truyền hình trực tiếp trên toàn thế giới qua sóng truyền hình. Trong trận chung kết giữa đội Brazil và đội chủ nhà Thụy Điển, biểu hiện vượt trội của một thiếu niên Brazil đã thu hút hàng tỉ ánh mắt người hâm mộ bóng đá, vào thời điểm then chốt, cậu đã ghi hai bàn thắng, giúp đội Brazil lần đầu tiên đoạt chức vô địch, lập nên chiến công hiển hách. Ngôi sao da đen này chính là Pele thiên tài bóng đá chỉ mới 17 tuổi của Brazil.
Từ “Pele” trong tiếng Rabbin có nghĩa là “kỳ tích”. Pele sinh ra trong một gia đình nghèo ở một thị trấn nhỏ của Brazil, cha ông – ngài Dondinho, là cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, thu nhập ít ỏi mà phải nuôi 4 người trong gia đình, tuy không giàu có, nhưng họ sống những ngày tháng vui vẻ.
Từ nhỏ, Pele đã rất hiếu động, để cậu ngoan ngoãn ngồi một chỗ nghe giảng bài gần như là điều không thể, cậu thường ghé tai thì thầm với chúng bạn, ngọ nguậy tay chân. Chương trình tiểu học 4 năm, nhưng cậu mất đến 6 năm mới hoàn thành, đợi khi cậu tốt nghiệp tiểu học, thầy giáo đã thở phào nhẹ nhõm, cậu bé Pele cũng vui sướng nhảy cẫng lên, cuối cùng cậu cũng có thể đá bóng một cách thoải mái với đám bạn được rồi.
Trong nhà không có tiền cho cậu mua giày đá bóng, cậu đành đá chân không; không có tiền mua banh, cậu bèn tự lực cánh sinh. Cậu tìm những chiếc vớ rách của cha, nhét vải rách và giấy báo cũ vào trong, dùng dây quấn lại, thế là đã có được một quả bóng. Đương nhiên quả bóng như vậy đá không được mấy bữa thì đã rách, cậu đành phải nhắm vào những chiếc vớ của cha. Bởi vậy sáng sớm thường nghe cha la lên: “Chiếc vớ của tôi đâu rồi?”
Người cha thấy Pele lúc nhỏ học hành không ra gì, nhưng rất có năng khiếu đá bóng, sau khi bọn trẻ tan học, ông thường đứng bên ngoài sân làm người chỉ đạo. Việc hướng dẫn này không thể lơ mơ được, làm thế nào để dẫn bóng qua người, làm thế nào để chuyền bóng phối hợp với nhau, làm thế nào để sút bóng vào lưới, tất cả ông đều đích thân biểu diễn làm mẫu.
Một lần đá bóng, Pele qua liền 3 người, làm một động tác nhỏ, khiến cho một bạn nhỏ cản phá ngã lăn xuống đất, động tác phạm quy nguy hiểm này không qua được đôi mắt tinh tường của cha cậu, ông xông vào sân bóng tức giận phê bình cậu một trận. Từ đó trở đi, Pele đã ghi nhớ, phong cách đá đẹp còn quan trọng hơn cả kỹ thuật.
Lúc nhỏ, Pele nhìn thấy những người bạn hút thuốc rất “oai”, cậu cũng học theo. Một lần, cậu đang hút thuốc, nhìn thấy cha đi qua, cậu hoảng sợ vội dập điếu thuốc. Lần này, người cha nghiêm khắc ấy lại nói với cậu như một người bạn: “Con có chút năng khiếu về đá bóng, nếu hút thuốc sẽ làm hại đến sức khỏe, không đá bóng được nữa, chuyện này con hãy tự quyết định đi!” Cậu nghĩ, đá bóng là cuộc sống của mình, mình phải vào đội tuyển quốc gia, mang vinh quang về cho tổ quốc. Từ đó cậu rong ruổi trên sân cỏ mấy mươi năm, không bao giờ hút thuốc nữa.
Trương Trà (st và dịch)
0 responses on "贝利——热爱足球的男孩 — PELE - CẬU BÉ YÊU THÍCH BÓNG ĐÁ"