你要一双鞋子,给你一双袜子 — CON MUỐN MỘT ĐÔI GIÀY, CHO CON MỘT ĐÔI VỚ

圣诞节前夕,已经晚上11点多了,街上熙熙攘攘的人群稀疏了许多,偶尔还有匆匆忙忙往家赶的人,穿行在霓虹灯俯视下浓浓的节日氛围里。新的一年又要来了!

Đêm trước Noel, đã hơn 11 giờ, đoàn người tấp nập ồn ào trên phố cũng đã thưa dần, thỉnh thoảng bắt gặp vài người đang hối hả trở về nhà, dưới ánh đèn neon bầu không khí ấm áp của mùa giáng sinh đang bao trùm khắp mọi nơi. Một năm mới lại sắp đến.

“感谢上帝,今天的生意真不错!”忙碌了一天的史密斯夫妇送走了最后一位来鞋店里购物的顾客后由衷地感叹道。透过通明的灯火,可以清晰地看到夫妻二人眉宇间那锁不住的激动与喜悦。

“Cảm ơn chúa, hôm nay làm ăn cũng tương đối khấm khá!” hai vợ chồng Smith biết ơn nói, cả hai bận bịu suốt cả ngày, giờ đang tiễn vị khách cuối cùng đến tiệm mua giày ra về. Qua ánh đèn rực rỡ có thể nhìn thấy niềm vui và vẻ cảm kích trên gương mặt của hai vợ chồng.

是该打烊的时间了,史密斯夫人开始熟练地做着店内的清扫工作,史密斯先生则走向门口,准备去搬早晨卸下的门板。他突然在一个盛放着各式鞋子的玻璃橱前停了下来──透过玻璃,他发现了一双孩子的眼睛。

Đến lúc dọn hàng rồi, bà Smith bắt đầu công việc quét dọn quen thuộc, ông Smith đi ra hướng cửa chuẩn bị dọn tấm ván cửa mà ban sáng đã dở xuống. Đột nhiên ông dừng lại ở một cái tủ kính chứa các loại giày – thông qua tấm kính, ông phát hiện ra đôi mắt của một đứa trẻ con.

史密斯先生急忙走过去看个仔细:是一个捡煤屑的穷小子,约摸八九岁光景,衣衫褴褛且很单薄,冻得通红的脚上穿着一双极不合适的大鞋子,满是煤灰的鞋子早已“千疮孔”。他看到史密斯先生走近了自己,目光便从橱柜里做工精美的鞋子上移开,盯着位鞋店老板,眼睛里饱含着一种莫名的希冀。

Ông Smith vội vàng bước qua xem cho kỹ: đây là một thằng bé nghèo chuyên đi lượm than vụn, thằng bé độ 8 – 9 tuổi, quần áo rách rưới và rất mỏng manh, bàn chân bị cóng đến ửng đỏ đang mang một đôi giày to rất không vừa chân, đôi giày đã rách bươm và bám đầy bụi than. Trông thấy ông Smith đi lại gần mình, nó bèn dời ánh mắt khỏi cái tủ kính chứa đầy những đôi giày được làm tinh xảo sang nhìn ông chủ tiệm giày chăm chú, trong ánh mắt chứa một tia hy vọng không tên.

史密斯先生俯下身来和蔼地搭讪道:“圣诞快乐,我亲爱的孩子,请问我能帮你什么忙吗?”

Ông Smith cúi xuống hỏi bằng giọng ôn tồn: “Giáng sinh vui vẻ, con thân yêu, ta có thể giúp gì cho con không?”

男孩并不作声,眼睛又开始转向橱柜里擦拭锃亮的鞋子,好半天才应道:“我在祈求上帝赐给我一双合适的鞋子,先生,您能帮我把个愿望转告给他吗?我会感谢您的!”

Thằng bé không trả lời, mắt lại bắt đầu nhìn vào những đôi giày láng bóng trong tủ, mãi một lúc sau nó mới lên tiếng: “Thưa ông, con đang cầu nguyện Thượng Đế ban cho con một đôi giày vừa chân, ông có thể giúp con chuyển lời cầu nguyện này đến Người không? Con sẽ rất biết ơn ông!”

正在收拾东西的史密斯夫人时也走了过来,她先是把个孩子上下打量了一番,然后把丈夫拉到一边说:“孩子蛮可怜的,还是答应他的要求!”史密斯先生却摇了摇头,不以为然地说:“不,他需要的不是一双鞋子,亲爱的,请你把橱柜里最好的棉袜拿来一双,然后再端来一盆温水,好吗?”史密斯夫人满脸疑惑地走开了。

Bà Smith đang thu dọn đồ đạc lúc này cũng bước đến, bà quan sát thằng bé một lượt, sau đó kéo chồng sang một bên nói: “Thằng bé này đáng thương quá, ông đáp ứng mong ước của nó đi!” Nhưng ông Smith lắc đầu, nói giọng không tán đồng: “Không, điều thằng bé cần không phải là một đôi giày, em thân yêu, em hãy lấy cho anh một đôi vớ bông tốt nhất ở trong tủ, sau đó cho anh xin một chậu nước ấm, được không?” Bà Smith đi làm theo lời chồng với vẻ khó hiểu.

史密斯先生很快回到孩子身边,告诉男孩说:“恭喜你,孩子,我已经把你的想法告诉了上帝,马上就会有答案了。”孩子的脸上时漾出兴奋的笑容。

Ông Smith nhanh chóng trở lại chỗ thằng bé nói với nó: “Chúc mừng con, ta đã chuyển lời của con đến thượng đế, chúng ta sẽ nhanh chóng có câu trả lời của Người.” Trên gương mặt của thằng bé lúc này nở nụ cười rạng rỡ.

水端来了,史密斯先生搬了张小凳子示意孩子坐下,然后脱去男孩脚上那双布满尘垢的鞋子,把男孩冻得发紫的双脚放进温水里,揉搓着,并语重心长地说:“孩子呀,真对不起,你要一双鞋子的要求,上帝没有答应你,他说,不能给你一双鞋子,而应当给你一双袜子。”男孩脸上的笑容突然僵住了,失望的眼神充满不解。

Nước được mang đến, ông Smith lấy một chiếc ghế đẩu bảo thằng bé ngồi xuống, sau đó cởi đôi giày bám đầy bụi của thằng bé ra khỏi chân nó, ngâm bàn chân đã lạnh cóng đến tím tái của nó vào chậu nước ấm, kì cọ và chân thành nói: “Con trai ạ, ta rất tiếc, mong muốn có một đôi giày của con đã không được sự đồng ý của Thượng Đế, Người nói, không thể cho con một đôi giày mà nên cho con một đôi vớ.” Nụ cười trên gương mặt thằng bé chợt đông cứng lại, ánh mắt thất vọng đầy vẻ khó hiểu.

史密斯先生急忙补充说:“别急,孩子,你听我把话说明,我们每个人都会对心中的上帝有所祈求,但是,他不可能给予我们现成的好事,就像在我们生命的果园里,每个人都追求果实累累,但是上帝只能给我们一粒种子,只有把粒种子播进土壤里,精心去呵护,它才能开出美丽的花朵,到了秋天才能收获丰硕的果实;也就像每个人都追求宝藏,但是上帝只我们一把铁锹或一张藏宝图,要想获得真正的宝藏还需要我们亲自去挖掘。关键是自己要坚信自己能办到,自信了前途才会一片光明啊!就拿我来说,我在小时候也曾祈求上帝赐予我一家鞋店,可上帝只给了我一套做鞋的工具,但我始终相信拿着套工具并好好利用它,就能获得一切。二十多年过去了,我做过擦鞋童、学徒、修鞋匠、皮鞋设计师……现在,我不仅拥有了条大街上最豪华的鞋店,而且拥有了一个美丽的妻子和幸福的家庭。孩子,你也是一样,只要你拿着双袜子去寻找你梦想的鞋子,义无反顾,永不放弃,那么,肯定有一天,你也会成功的。另外,上帝还让我特别叮嘱你:他给你的东西比任何人都丰厚,只要你不怕失败,不怕付出!”

Ông Smith vội vàng bổ sung: “Đừng vội, con trai, hãy nghe ta nói rõ ràng đã, mỗi người chúng ta đều mang điều mong muốn trong lòng mình cầu nguyện với Thượng Đế, nhưng người không thể biến điều đó thành hiện thực, cũng giống như vườn cây ăn trái trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng mong muốn nó sẽ trĩu quả, nhưng thượng đế chỉ cho chúng ta một hạt giống, chỉ khi ta mang hạt giống này gieo vào đất, siêng năng chăm bón cho nó thì nó mới có thể nở ra những đoá hoa tươi đẹp, khi mùa thu đến ta mới thu hoạch được mùa quả bội thu; cũng giống như mỗi người đều muốn đi tìm kho báu, nhưng Thượng Đế chỉ cho chúng ta một cán cuốc hoặc một tấm bản đồ kho báu, muốn có được kho báu thật sự ta phải tự mình đi đào bới kiếm tìm. Điều quan trọng là mình phải kiên trì tin tưởng rằng mình sẽ làm được, khi có lòng tin, tiền đồ mới xán lạn! Giống như ta vậy, lúc bé ta cũng từng cầu nguyện Thượng Đế ban cho ta một tiệm giày, nhưng Thượng Đế chỉ cho ta một bộ công cụ đóng giày, nhưng ta kiên quyết tin rằng dùng bộ công cụ này và hết sức tận dụng nó, ta sẽ có được mọi thứ. 20 năm trôi qua, ta đã làm qua rất nhiều việc, từ thằng bé đánh giày, đến người học đóng giày, thợ sửa giày, nhà thiết kế giày da…. Và bây giờ, ta không những có được tiệm giày đẹp nhất con phố này mà còn có thể lấy được một người vợ đẹp và có một gia đình hạnh phúc. Con trai, con cũng vậy, chỉ cần con mang đôi vớ này đi tìm đôi giày mà mình mơ ước, không bao giờ chùn bước và không từ bỏ ước mơ, như thế sẽ có một ngày, con cũng sẽ thành công. Ngoài ra, Thượng Đế cũng đặc biệt muốn ta dặn dò con: thứ mà người cho con hậu hỉ hơn bất kì người nào, chỉ cần con không sợ thất bại, không ngại trả giá!”

脚洗好了,男孩若有所悟地,从史密斯夫妇手中接过“上帝”赐予他的袜子,像是接住了一份使命,迈出了店门。他向前走了几步,又回头望了望家鞋店,吏密斯夫妇正向他挥手:“记住上帝的话,孩子!你会成功的,我们等着你的好消息!”男孩一边点着头,一 边迈着轻快的步子消失在夜的深处。

Rửa chân xong, thằng bé vội tỏ ra vẻ hiểu ra được điều gì đó đón nhận đôi vớ mà “thượng đế” đã ban cho nó từ tay vợ chồng Smith, như đón nhận một sứ mệnh, bước ra khỏi cửa hàng. Nó đi được vài bước, rồi quay đầu nhìn lại tiệm giày, vợ chồng Smith đang đưa tay vẫy chào nó: “Con trai, hãy ghi nhớ lời của Thượng Đế! Con sẽ thành công, chúng tôi đợi tin tốt của con!” thằng bé vừa gật đầu vừa nhanh chân rảo bước biến mất vào trong bóng tối.

一晃三十多年过去了,又是一个圣诞节,年逾古稀的史密斯夫妇早晨一开门,就收到了一封陌生人的来来信,信中写道:

Thoáng cái đã 30 năm trôi qua, lại một mùa giáng sinh, vợ chồng Smith đã gần 70 tuổi khi mở cửa vào buổi sáng, liền nhận được một lá thư của một người lạ, trong thư viết:

尊敬的先生和夫人:

Ông bà kính mến:

你们还记得三十多年前那个圣诞节前夜,那个捡煤屑的小伙子吗?他当时祈求上帝赐予他一双鞋子,但是上帝没有给他鞋子,而是别有用心地送了他一番比黄金还贵重的话和一双袜子。正是样一双袜子激活了他生命的自信与不屈!样的帮助比任何同情的施舍都重要,给人一双袜子,让他自己去寻找梦想的鞋子,是你们的伟大智慧。衷心地感谢你们,善良而知慧的先生和夫人,他拿着你们给的袜子已经找到了对他而言最宝贵的鞋子。

Ông bà còn nhớ thằng bé lượm than vụn của đêm giáng sinh cách đây hơn 30 năm không? Lúc đó nó cầu mong Thượng Đế ban cho nó một đôi giày, nhưng thượng đế không cho nó đôi giày mà đã có lòng tặng nó những lời nói còn quý hơn cả vàng bạc và một đôi vớ. Chính nhờ đôi vớ này đã kích hoạt sức sống bất khuất và lòng tin trong cuộc đời của nó! Sự giúp đỡ này còn quan trọng hơn sự bố thí bởi lòng trắc ẩn nào, cho người ta một đôi vớ, để người ấy tự đi tìm lấy đôi giày mình mơ ước, đây chính là trí tuệ vĩ đại của ông bà. Vô cùng cảm ơn ông bà, vô cùng cảm ơn sự lương thiện và thông minh của ông và bà, thằng bé cầm đôi vớ ông bà cho đã tìm thấy đôi giày quan trọng nhất đối với nó.

我就是那个穷小子。

Tôi chính là thằng bé nghèo đó.

(SƯU TẦM)

0 responses on "你要一双鞋子,给你一双袜子 — CON MUỐN MỘT ĐÔI GIÀY, CHO CON MỘT ĐÔI VỚ"

Leave a Message

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

top
Hán ngữ Hải Hà SG
X
Chuyển đến thanh công cụ