他是一个杀人犯。为了逃避追捕,躲到了一处深山里帮人种植梨树。每一个惊恐寂寞的夜晚,他的灵魂都会受到痛苦地折磨。四年来,他没有一个朋友,没有一个可以听他说话的人。后来,他买了一台收音机,劳动之余把全部的时间都送给了它。
Hắn là một tên tội phạm giết người. Để trốn tránh sự truy bắt, hắn đã trốn đến một vùng núi hẻo lánh trồng lê cho người ta sống qua ngày. Mỗi đêm khuya cô đơn kinh khủng, tâm hồn hắn bị giày vò đau khổ. Bốn năm nay, hắn không có lấy một người bạn, không ai có thể nghe hắn tâm sự. Sau đó, hắn mua được một cái radio, những lúc rảnh rỗi sau giờ làm việc, hắn dành toàn bộ thời gian cho chiếc radio.
他很快便从电波里认识了她。她是一个晚间节目的主持人,她那邻家妹子一般亲切的话语深深地震撼了他。他记下了她留给听众的短信号码。
Hắn nhanh chóng quen biết cô từ chương trình phát sóng. Cô là người dẫn chương trình cho tiết mục buổi tối. Giọng nói thân thiết của cô nghe như giọng của cô bé hàng xóm đã làm lòng hắn rung động sâu sắc. Hắn ghi lại số máy nhắn tin mà cô để lại cho các thính giả.
2005年3月的一个黄昏,他经过激烈的思想斗争,终于给她留了言:我是个杀人犯,想去自首,你能陪我去吗?她的心一颤,一下子牢牢记住了这个陌生的手机号码。
Vào một buổi chiều tháng 3 năm 2005, sau khi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng hắn quyết định để lại cho cô một dòng tin nhắn: Tôi là một tên tội phạm giết người, tôi muốn đi tự thú, cô có thể đi cùng tôi không? Cô rúng động và nhanh chóng nhớ như in số điện thoại di động lạ lẫm này.
以后几天,他又连续发来了多条短信。从他的短信中,她逐渐知道了他的事:因为他的老婆生性风流,与人私通,他一怒之下杀死了那个男人。自知罪责难逃,便只身逃亡在外。好在他有一手绝好的种梨本领,为了不至于流浪,他靠给别人种梨树以维持生活,整天过着提心吊胆的日子。他说:“这样的日子我不想再过下去了,我想去自首,希望你能陪我去,好吗?”
Mấy ngày sau, hắn lại liên tục gửi cho cô nhiều tin nhắn. Từ những tin nhắn của hắn, cô dần dần biết được câu chuyện về hắn: Bởi vì vợ ngoại tình với người khác, trong lúc nóng giận hắn đã giết chết người đàn ông đó. Tự biết khó thoát tội, nên chỉ còn cách là tự mình bỏ trốn đi nơi khác. May mà hắn có tay nghề trồng lê giỏi, để không đến nỗi phải sống lang thang, hắn giúp người ta trồng lê kiếm tiền sống qua ngày, lúc nào cũng sống trong tâm trạng thấp thỏm lo âu. Hắn nói: “ Tôi không muốn tiếp tục sống cuộc sống như vậy nữa, tôi muốn đi tự thú, hy vọng cô có thể đưa tôi đi, được chứ?”
他终于不再仅仅满足于短信交流,而是开始给她打电话。
Cuối cùng, hắn không còn muốn tiếp tục liên lạc với cô bằng tin nhắn mà bắt đầu gọi điện trực tiếp cho cô.
她听到了一口浓重的陕西方言,他们之间的距离又一次拉近了。她说;“还是我给你打电话吧,长途电话费挺高的。”他说:“我怎么能让你花电话费呢?你能听我说话,我已经感激不尽了。”
Cô nghe thấy một giọng nói địa phương đặc sệt của vùng Thiểm Tây, khoảng cách quan hệ giữa họ một lần nữa được rút ngắn. Cô nói: “Hay là để tôi gọi lại cho anh, điện thoại đường dài rất tốn tiền.” Hắn nói: “Sao tôi lại có thể để cô tốn tiền chứ? cô chịu nghe tôi tâm sự, tôi đã rất cảm kích rồi.”
她问他准备什么时候去自首。
Cô hỏi hắn muốn chừng nào đi tự thú.
他说:“等梨树的第二拔虫药洒过之后就去。因为如果不治了这拔虫,梨树将没有收成,主人就会损失惨重的。”他激动地述说着,她听着,哽咽得说不出话来。
Hắn nói: “Đợi phun thuốc lần 2 cho vườn lê xong sẽ đi. Vì nếu không trừ được đợt sâu hại lần này sẽ không có thu hoạch, chủ vườn sẽ bị tổn thất nặng.” Hắn nói vẻ xúc động, còn cô lắng nghe cũng nghẹn ngào không nói nên lời.
4月1日的早晨,她还没有起床,便接到了他的电话。这是他已经干了半天活后从果园里打来的。他说:“第二拔虫药已经洒过了,等不到第三拔治虫了。我已买好了去北京的车票,明天就能见到你了。”他显得无比兴奋,她也是特别高兴。
Sáng sớm ngày 1 tháng 4, trong khi cô còn đang ngủ thì nhận được điện thoại của hắn. Hắn gọi từ vườn lê, sau khi đã làm việc một lúc lâu. Hắn nói: “Đợt phun thuốc lần 2 đã xong rồi, tôi không thể chờ đến đợt phun thuốc thứ 3. Tôi đã mua vé xe đi Bắc Kinh, ngày mai là có thể gặp được cô rồi.” Hắn tỏ ra rất hưng phấn, cô cũng cảm thấy rất vui.
他们约好了在她电台门口的传达室见面。
Họ đã hẹn sẽ gặp nhau ở trước phòng thường trực của đài.
第二天上午10点半,她和两位同事在传达室里见到了他。他穿着胶鞋,一身很旧的牛仔工作服,每个指甲缝里都残留着泥土屑,憨憨地笑着。
10h 30 sáng hôm sau, cô cùng 2 đồng nghiệp đến phòng thường trực gặp hắn. Hắn mang đôi giày cao su, mặc một bộ đồ lao động bằng vải bò cũ kĩ, trong mỗi kẽ móng tay còn lưu lại bùn đất, cười hiền lành.
他说:“我来了,很高兴你信任我,没有现在就带警察来抓我。”
Hắn nói: “Tôi đến rồi, rất vui vì cô đã tin tưởng tôi, không gọi cảnh sát đến bắt tôi.”
她把他带到附近的小吃店,给他要了两大碗馄饨。看着他狼吞虎咽地吃着,她的泪不自觉地流了下来。
Cô đưa hắn đến một quán ăn gần đó, gọi cho hắn hai bát vằn thắn to. Nhìn hắn ăn ngấu nghiến, nước mắt cô không hiểu sao cứ rơi lã chã.
吃完馄饨,警察来了。他把手一伸:“来吧,我等这一天已经很久了。”他的脸上无比坦然。他回过头来,又对她说了声:“谢谢你!谢谢!”
Ăn xong vằn thắn thì cảnh sát cũng đến nơi. Hắn đưa tay ra bảo: “Bắt tôi đi, tôi chờ ngày này lâu lắm rồi.” Gương mặt hắn hiện lên vẻ bình thản đến kì lạ. Hắn quay đầu lại nói với cô: “Cảm ơn cô! Cảm ơn!”
他原本是个善良诚实的农民,是偶然的失足让他成了杀人犯。他以为自己的世界完全塌了,他已成了一个被所有人所不齿所唾弃的罪人。
Hắn vốn là một nông dân lương thiện, thật thà, do sự lỡ tay vô tình mà trở thành tên tội phạm giết người. Hắn cứ tưởng rằng thế giới của mình đã sụp đổ hoàn toàn, hắn đã trở thành tên tội phạm mà tất cả mọi người đều khinh thường phỉ nhổ.
信任,使他完成了从卑微堕落到迈向光明的关键一步。
Lòng tin, chính lòng tin đã giúp hắn bước một bước quan trọng từ tự ti sa ngã đến ánh sáng.
信任的力量到底有多大?也许,只是几句坦诚的话语,便能打开一扇紧闭的心门,改变一个人的人生。
Sức mạnh của lòng tin rốt cuộc to lớn ra sao? Có lẽ chỉ vài câu nói chân thành đã mở được một cánh cửa lòng đã khép chặt, đã giúp thay đổi cuộc đời của một con người.
Lê Khắc Kiều Lục
0 responses on "信任的力量 — SỨC MẠNH CỦA LÒNG TIN"