一只小毛虫趴在一片叶子上,用新奇的目光观察着周围的一切:各种昆虫欢歌曼舞,飞的飞,跑的跑,又是唱,又是跳……到处生机勃勃。只有它,可怜的小毛虫,被抛弃在旁,既不会跑,也不会飞。
小毛虫费了九牛二虎之力,才能挪动一点点。当它笨拙地从一片叶子爬到另一片叶子上时,自己觉得,就像是周游了整个世界。
尽管如此,它并不悲观失望,也不羡慕任何人,它懂得:每个人都有各自该做的事情。它,一只小小的毛虫,应该学会吐纤细的银丝,为自己编织一间牢固的茧房。
小毛虫一刻也没有迟疑,尽心竭力地做着工作,临近期限的时候,把自己从头到脚裹进了温暖的茧子里。
“以后会怎么样?”与世隔绝的小毛虫问。
“一切都将按自己的规律发展。”小毛虫听到一个声音在回答,“要耐心些,以后你会明白的。”
时辰到了,它清醒过来,但它已不再是以前那只笨手笨脚的小毛虫,它灵巧地从茧子里挣脱出来,惊奇地发现自己身上出一对轻盈的翅膀,上面布满色彩斑斓的花纹。它高兴地舞动了一下双翅,竟像一团绒毛,从叶子上飘然而起,它飞啊飞,渐渐地消失在蓝色的雾霭之中。
顺其自然,一切都将按自己的规律发展。做好自己应该做的事情,不悲观失望,不羡慕任何人,以一种平静的心态来对待自己的职业。这样最好不过了——既收获充实,又不失精彩。
Một con sâu nhỏ đang bò trên một chiếc lá, nó dùng ánh mắt lạ lẫm của mình quan sát mọi thứ xung quanh: các loại côn trùng hoan ca nhảy múa, con thì bay, con thì chạy, nào hát nào nhảy… khắp nơi đều tràn trề sức sống. Chỉ có nó, con sâu nhỏ đáng thương, bị vứt sang một bên, đã không biết nhảy, lại chẳng biết bay.
Con sâu bé nhỏ đã phải hết sức vất vả, mới có thể dịch chuyển được chút ít. Khi nó chậm chạp bò từ chiếc lá này sang chiếc lá khác, nó tự cảm thấy giống như đã chu du cả thế giới.
Dù như thế, nó hoàn toàn không bi quan thất vọng, cũng không ngưỡng mộ bất kỳ ai, nó hiểu được rằng: mỗi người đều có những việc mình nên làm. Nó, một con sâu bé nhỏ, nên học cách nhả những sợi tơ trắng mỏng manh, bện thành một cái kén chắc chắn cho mình.
Con sâu bé nhỏ không chậm trễ một giây, tận tâm tận lực làm việc, lúc đến gần kỳ hạn, nó bọc mình vào trong cái kén ấm áp.
“Sau đó sẽ thế nào?” – Con sâu bé nhỏ cách biệt với thế giới bên ngoài tự hỏi.
“Tất cả đều sẽ phát triển theo quy luật của mình” . Con sâu bé nhỏ nghe được một tiếng trả lời: “Phải kiên nhẫn hơn, sau này con sẽ hiểu.”
Thời gian đã tới, nó tỉnh dậy, nhưng nó đã không còn là con sâu bé nhỏ vụng về như trước nữa, nó nhanh nhẹn vùng vẫy chui ra từ trong kén, và kinh ngạc phát hiện trên thân mình mọc ra một đôi cánh nhẹ nhàng, phía trên đầy những hoa văn màu sắc sặc sỡ. Nó phấn khởi cử động đôi cánh, giống như một khóm lông mịn màng, nhẹ nhàng bay lên từ lá cây, nó bay mãi bay mãi, dần dần mất hút vào trong mây trời xanh thẳm.
Thuận theo tự nhiên, mọi thứ đều phát triển theo quy luật của mình. Làm tốt việc mình nên làm, không bi quan thất vọng, không hâm mộ bất cứ ai, lấy thái độ bình tĩnh để nhìn nhận nghề nghiệp của mình. Như thế là tốt nhất – vừa có thể thu hoạch được nhiều, lại chẳng mất đi bản sắc của riêng mình.
Ngọc Phương (st và dịch)
0 responses on "做好自己应该做的事 — LÀM TỐT NHỮNG VIỆC MÌNH NÊN LÀM"